Đầu tháng tám năm nay trong chuyến du lịch miềnn tây bắc Hoa Kỳ (San Francisco) , tôi lên lịch trình thăm khu rừngn thông khổng lồ ở gần San Francsico , cùng với khu Yosemite.
Hôm đó chúng tôi dạy sớm để đi thăm Muir Woods National Monument (bạn có biết tại sao người ta gọi là "monument" mà không gọi là "park" không ? 😊 . Nhưng khi tôi viết tiếng Việt, tôi loay hoay tìm chữ cho khu rừngn gọi "monument" thì tôi tìm hoài không có trong ... đầu, tôi xin dùng tạm chữ "công viên" thay vì "nơi tưởng nhớ ".
Ngày thứ hai trên đất San Francisco, tôi chưa biết Golden Bridge nằm ở đâu, và chưa bao giờ thấy trong đời , khi lái xe ra khỏi thành phố tôi mới biết mình đang hướng về nơi ấy, một cây cầu nổi tiếng ở SF và làm những người ở nơi khác vô cùng thích thú về San Francisco chỉ xem mỗi cây cầu. Riêng tôi thấy vui khi đi ngang qua Golden Bridge , không phải là nó mà là thiên nhiên, là mây khói phủ đầy kín nơi đây . Có nhiều người ... điên đến nổi ngồi trên cửa xe , rồi đưa người ra ngoài để quay phim chụp hình và seo phi , vui quá rồi mất ... trí luôn . Mấy người dân bản xứ lái xe đi làm , họ bực mình lắm , bởi ở đầu vô thành phố SF là kẹt xe muôn thuở , mà lại thêm những người lớ ngớ như tôi đây , đi xe thì phải chậm lại để ngắm.
Gửi bạn vài tấm hình Muir Woods National Monument bạn xem cho bớt chán
Bạn có thấy hai hàng xe ? Dốc lên - hàng xe bên phải (up up away) khi đậu mình phải đưa bánh xe xéo ra ngoài . Và khi xe đậu trên dốc xuống down down thì phải quay bán xe vô lề.
Tôi hồi nào giờ đâu biết ở SF có luật đậu xe kỳ lạ như vầy . Cảnh sát SF rất là nghiêm về chuyện đậu xe , nếu bạn đậu mà không quay bánh xe đúng huớng là bị phạt tiền .
Căn nhà tôi trọ ở gần đỉnh đồi , một lần đậu xe và lái xe nơi vùng tôi trọ là bị chóng mặt bởi độ dốc quá cao. Mỗi một block đường đi xuống như vậy độ nghiêng của nó 45 - 60 độ là chuyện thường tình ở huyện San Francisco. Tôi nói đùa với mọi người, phố SF này mà có tuyết dầy thì bảo đảm skiing rất tuyệt 😊
bấy giờ là 9 giờ sángn mà mây vẫn chưa tan . Ở SF vài ngày tôi mới biết chung quanh căn nhà tôi trọ , gần như khi nào cũng có mây là đà , có ngày mây tan khoảng từ 12:30 - 1:30 rồi mây lại tiếp tục buông
Cổng vô khu rừngn Muir Woods . Khu rừngn này đuợc ông William Kent hiến tặngn cho chính phủ một cách "miễnn cưỡng" vì vào đầu thế kỷ 20 , người ta phá rừngn lấy gỗ rất nhiều, ông Kent rất đau xót nếu khu rừng của ông bị chặt xuống , nên ông đã nhờ một người bạn tên John Muir vận động trong Nhà Trắng và những người có quyền hành trong chính phủ để giữ khu rừng này lại .
Số may đã đến, thời ấy ông Tổng thống Theodore Roosevelt đang tại nhiệm, ông rất yêu thiên nhiên , nên ông đã ký một loạt giấy tờ để giữ những phần đất nguyên vẹn cho các thế hệ sau này .
Công viên quốc gia đầu tiên trên nuớc Mỹ và cũng là đầu tiên trên thế giới đuợc thành lập là Hawaii Volcanoes National Park . Còn Muir Woods National Monument là 1908.
Welcome to Muir Woods . Muir Woods mang tên Muir là do ông chủ William Kent nhường tên, tôi đoán chắc là do pháp lý sao đó , nên từ ngày ấy tới bây giờ người đời gọi là Muir Woods , mặc dù khu rừngn không phải cúa họ Muir.
Chắc có lẽ tôi nói không quá lời nếu cho nó là khu rừngn thiêng . Bạn vào thăm nơi đây, tâm thần mình nhẹ nhõm , ngắm nhìn những tàngn lá trên cao là thấy ngút ngàn rồi, còn muốn nhìn ngọn cây thì bạn không có thần lực đó .
Những loại cây thông ruột đỏ , thân cây to rộng tới năm sáu vòng tay ôm không khắp, Sequoia sống vài ngàn năm tuổi , nó chứng kiến bao nhiêu cảnh của loài nguời đến và biến mất như những lũ kiến.
Trên thế giới chỉ có ở vùng tây bắc Hoa Kỳ mới tồn tại giống cây Sequoia
Thăm biển Muir - Muir Beach
Tôi đang lái xe hướng về phía bờ biển Muir . Vừa từ trong rừngn "sâu" , cây cao ngút ngàn, rậm rạp , mới vừa ra khỏi 10 phút là phong cảnh đổi sắc màu , chỉ là những đồi đất trọc trông xơ xác .
Nơi đây có một điều lạ lắm . Truớc chuyến đi thăm San Francisco , tôi có dò tìm một vài tin tức , mới biết ai muốn thăm Muir Woods Park thì phải đặt mua vé đậu xe truớc vài tháng (còn mua vé vô trong park thì lúc nào cũng đuợc) , và người ta bán ở một số giờ nhất định . Như tôi mua vé đậu xe lúc 9 giờ sáng thì người ta chỉ cho mình trong vòng 9:00 - 9:30 để tìm chỗ đậu. Nếu mình đến sau 9:30 thì làm ơn đi về nhà hẹn ngày khác thăm the park vậy .
Chuyện bán vé truớc cho xe đậu cũng dễ hiểu thôi, vì trong rừng rất ít chỗ , mà người ta đi thăm thì đông vô kể , làm sao người ta tìm đuợc chỗ đậu , họ phải đi vòng vòng ra bên ngoài, vừa mất thời gian, vừa ô nhiễm môi trường , vừa mất trật tự , vừa gây tai nạn giao thông. Con đường hai chiều thì quá hẹp, du khách đậu lấn ra nửa ngoài đường lộ , hai bên, mỗi bên một ít thì bạn tưởng tương cảnh kẹt xe trong rừng như thế nào. Chắc có lẽ vì vậy mà bắt đầu từ năm 2018 người ta đặt ra chuyện mua vé truớc nhằm hạn chế xe hơi vô rừng nhiều.
Nhưng tôi nào biết ở bờ biển mà cũng phải mua vé truớc. vậy là tôi cũng bị cái chuyện đi xà vòng bên trong parking lot hông có chỗ cho mình , thì tôi đành đậu ngoài đuờng rồi đi bộ vô
Tôi đang chân thấp chân cao đi xuống bãi cát , trông xa xa có vật gì vòng vòng , tôi ngỡ nó là rắn biển. Ghé lại gần xem cho biết, à hoá ra nó là "rong" biển , đến giờ tôi cũng chưa biết nó có tên gì .
Loại "rong" biển này tôi chỉ gặp phía Bắc California này thôi, chứ khi truớc tôi thăm vài bờ biển ở Nam California , tôi không thấy nó
Một vài người lưa thưa đi phơi nắng , còn đa số du khách giốngn như chúng tôi, không có chuẩn bị dép xẹp quần áo khănn tắm, nên khi chúng tôi xuống biển mà nhìn thì giốngn như dân hành quân từ trên núi xuống 😊
Mặc dù tôi có nghe người ta nói , biển ở Cali thì chỉ để phơi thôi, chứ không bơi đuợc , vì nó quá lạnh . Tôi đến Muir Beach , lột đôi giày leo núi xuống biển thử nuớc như thế nào . Quả đúng vậy, biển lạnh hơn nuớc đá , làm tôi vu vơ nhớ đến ngày tôi thăm biển ở tiểy bang Maine , phía đầu Đông Bắc Mỹ giáp với Đại Tây Dương , nuớc bên ấy lạnh ngang với nuớc vùng Tây Bắc Mỹ . Đôi chân tê cứng trong nuớc, cảm giác xưa ùa về . Nhớ nhiều.
No comments:
Post a Comment