Mạ lo lắm khi con gái lớn mà chưa có bạn trai, về sau ai sẽ lo cho nó , ai sẽ nhắc bảo nó khi nó bắt đầu quên … Còn riêng nó thì không lo , ngày ngày đi làm về vẫn vui vẻ , ở sở nó có bạn của nó , về nhà nó có bạn online … ông già lâu lắm mới viết đôi ba chữ cho … buồn thêm , nhưng nó vẫn không lo , răn Mạ nó lo rứa
Thế rồi có một hôm Mạ nó biểu nó về nhà có chuyện cần gấp. Linh tính nó biết là ở nhà có ai đó muốn gặp mặt . Nó hông về mà nó cũng chẳng ở nhà nó. Nó trốn ra ở trong một cái chòi vắng mà ngày còn thơ dại nó thường đến nơi đây hái hoa nô đùa trên đồng cỏ .
Nó ở đó hai hôm , sang thứ ba bỗng đâu có anh chàng xuất hiện trong căn chòi của nó , chàng trông sạm nắng, thật thà, dễ mến hình như anh vừa mới từ Việt Nam qua . Linh tính nó mách bảo đó là người mong gặp nó hôm truớc. Nó quay đầu chạy, chạy thật xa, chạy không còn biết phương hướng , những buớc chân hoảng hốt đã đưa nó đến giữa giòng nuớc chảy siết, những ngọn cây hai bên bờ đang vùng vẫy chết đuối trong nuớc . Nuớc dâng cao nhanh quá , nó cố bơi sang bờ bên kia , nó với tay chụp những ngọn cây chuyền cành như những con khỉ điệu nghệ để nuóc khỏi cuốn trôi nó. Rồi nó đến đuợc căn chòi của ai đó trong biển nuớc , nó đu đưa trên mái cầu cứu. Đôi phút sau chân trụ chòi đã bị bẻ gãy , giòng nước duới chân hung dữ chỉ chờ có thế . Thôi vĩnh biệt tất cả . Nó mê man , vài khuôn mặt lờ mờ đảo qua lại truớc mắt nó , nó chợt nhận ra trong đó có khuôn mặt chàng.
Nó lảo đảo đứng dậy trông xa xa trên biển nuớc mênh mông , hình như Mạ nó đang lội ra giữa giòng , nó hốt hoảng gọi "Mạ Mạ" , tiếng kêu cứu của nó chim theo giòng nuớc … Chợt thức giấc . 3:30 sáng , đêm tháng tám San Francisco thật lạnh và nhiều gió như trời đang vào cuối thu nơi quê nó, muốn gọi Mạ hỏi thăm nhưng còn sớm quá , muốn gọi anh hỏi thăm nhưng thôi hãy để anh nồng say trong giấc ngủ
No comments:
Post a Comment