Anh Năm dở về planning nên bao nhiêu chuyện anh phó cho tôi làm . Cuối tháng 4 tôi bắt đầu lên kế hoạch , đi thăm những đâu , bao nhiêu ngày cho mỗi nơi , tuyến đường đi sao cho phù hợp không phí thời gian , etc … rồi mới xem đến nơi ăn chốn ở , rồi cuối cùng xem những tuyến bay . Nói nghe thấy đơn giản vậy chứ mất thời gian nhiều lắm , anh Năm sợ mất … đủ thứ nên đôi khi tôi cũng bực mình , đúng là dân Bắc kỳ tính toán chi li lắm . Thấy ghét .
Tôi xem các tuyến bay từ Đông bắc nối San Francisco , nối Salt Lake City , nối Wyoming, nối South Dakota, nối Colorado , rồi về Đông bắc , tính khá nhiều tiền . Ngồi xem chuyến từ Đông Bắc sang San Francisco bay thẳng 6 giờ mà người ta tính chỉ có $230 , còn chuyến từ San Francisco sang Wyoming sân bay gần Yellowstone thì họ tính $500 chỉ bay trong vòng 1giờ mà bị cho ngồi nghỉ xơi nuớc trà ở sân bay nào đó . Tương tự như chuyến San Francisco sang Mount Rushmore , chỉ có 2 giờ mà họ lại cho khách xuống ở Dallas, Texas nghỉ lưng để chuyển tiếp đi lên .... mà giá cũng $550 cho mỗi vé one-way.
Cuối cùng tôi lên lịch trình :
- Đông bắc -> San Francisco
- San Francisco -> Salt Lake City -> nhận xe rồi lái đi luôn đến Yellowstone (5 giờ)
- Lái xe về Salt Lake City ở vài ngày
- Salt Lake City -> Denver -> Lái xe đến Mount Rushmore, South Dakota (7 giờ)
- Lái xe về Denver ở vài ngày
- Denver -> Đông bắc
…
Đoạn đầu chuyến đi diễn biến tốt đẹp , đến ngày rời Salt Lake City tôi bị khổ . Vì tính lái xe ngay sau khi xuống phi truờng nên tôi mua vé đến nơi phải vào lúc truớc 5 giờ sáng , nghĩa là tôi phải ra phi truờng khi 3 giờ sáng . Tại Salt Lake tôi muớn xe ở EZ Rental, nhưng ỷ lại họ cũng như những nơi muớn xe khác . Ngày tôi mang xe đi trả lúc 2:30 sáng, họ đóng cửa im lìm , thôi thì cũng đuợc đi vì mình chỉ bỏ chìa khoá xe vô hộp người ta là mình đi thôi , vấn đề là người ta có shuttle để đón mình đi thì phải đưa mình về phi trường . Tôi gọi ba số trên giấy hợp đồng, chẳng có ai bắt phone . Cuối cùng nhờ cô bạn có iPhone internet đi tìm số , tôi mới gọi đuợc .
Giọng bên kia đầu dây còn đang ngủ , "Só dzì , chúng tôi mở cửa 5 giờ sáng ."
Tôi bắt đầu lo lắng và người nóng rang trong khi khí trời ban mai ở Salt Lake City khá lạnh : "Vậy ông làm ơn gọi ai đưa giùm tôi ra phi trường, chuyến bay của tôi vào lúc 5:03 am"
- Só dzì
- Vây ông làm ơn gọi giùm taxi cho tôi đuợc không, tôi sẽ trả tiền .
- Só dzì, tôi hổng biết . Chúc cô thượng lộ bình an .
Tôi đứng lớ ngớ nhìn lên trời than vắn thở dài , nhìn xuống đồng hồ trên tay chiếc kim dài tích tắc nhích đều đăn . 4 giờ sáng, chỉ còn 1 tiếng nữa thôi làm sao tôi ra kịp phi trường . Hỏi cô bạn, lên internet tìm taxi , tôi gọi hai ba nơi, nơi nào cũng còn đang … ngủ . Ngán thiệt . Cuối cùng cũng có một nơi bắt phone.
- Tôi cần ra phi truờng gấp , nơi tôi đang đứng là EZ Rental
- Uhm, cô chờ 5 phút , tôi sẽ có mặt ngay .
Năm phút sau, anh có mặt . Chàng da trắng trông đẹp trai hiền từ khoảng 35, 37 gì đó . Chàng vội vã nhấc những chiếc vali cho vô cốp xe , rồi dzọt nhanh. Trên đường đi chàng hỏi: "Cô bay hãng nào?"
- Dạ, hãng Frontier
- Ok, tôi sẽ đưa cô đến cửa Frontier
- Dạ, cảm ơn
Trong lòng tôi lo lắng khi nghĩ đến hãng hàng không Frontier , vì ngày hôm truớc, tôi check-in, nó không cho . Tôi nghĩ bụng , thôi thì mình lấy vé tại phi trường cũng không sao .
Chàng tài xế taxi thả chúng tôi tại cửa Frontier rồi mỉm cuời hiền từ chúc thượng lộ bình an . Chàng xin $20 , tôi cho thêm tiền tips . Bấy giờ là 4:45 sáng
Chúng tôi hộc tốc kéo vali vô lối Frontier , ba bà đứng sau quầy nói vọng ra "Chuyến bay về Denver 5:03 sáng bị huỷ "
Tôi lo lắng hỏi: "Thế chuyến kế là mấy giờ ? "
- Ngày mai mới có.
- Thưa bà, tại sao chuyến bay bị huỷ ?
- Vì đêm qua nó từ Ohio bay về đây , nủa đường máy bay bị hư, nên giờ không có cho hành khách sang Denver . Nói đoạn, bà mang một sấp giấy , phát mỗi người một tờ , viết đại khái "... sẽ bồi thường số tiền ..., và cho thêm voucher … "
Chúng tôi nhìn nhau với những đôi mắt cay xè thiếu ngủ . Giờ phải làm sao , xe đã trả rồi, phòng trọ đã trả rồi . Hông lẽ phải nằm nhà ga , í lộn, sân bay một ngày một đêm sao , mà nếu thì cũng đuợc đi , còn đàng này tôi phải đến Denver để còn lâ"y xe về South Dakota , tính trật một ngày là đi đong cả phần còn lại của chuyến du ngoạn.
Vậy là tôi nhìn trái nhìn phải , trái có United, phải có Alaska , tôi hông muốn kéo vali đi vòng vòng trong sân bay nữa , vậy là tôi chọn United , giá nào cũng phải đi về Denver trong sáng hôm ấy . Đôi mươi người từ lô'i Frontier chuyển sang xếp hàngn bên Untied , chúng tôi cũng sang lane luôn , chuyến đó bay vào 5:35 sáng. Tôi vội nói cô bạn, dùngn phone vô United xem chuyê'n bay còn chỗ không, mua liền, chứ đứng trên hàng chờ tới luợt thì sẽ không còn vé . Cô vội vô thì chuyến 5:35 sáng không còn vé nữa. Xem thêmn chuyê'n tiếp 8:35 am còn 8 chỗ , chúng tôi mua liền , không cần rebook qua Frontier , vụ này để về nhà rồi tính chuyện với người ta sau .
Vé đã mua xong trên internet , chúng tôi đến quay gặp bà tiếp tân , bà nói vé vẫn chưa có .
- "Sao thế bà ?" Tôi hỏi
- Uhm , phải mất 15 - 20 phút thì database mới update đuợc .
Chúng tôi bớt lo, kéo nhau ra khỏi hàng ngồi chờ . 20 phút sau, bà mang vé đến cho chúng tôi . Tôi cảm ơn rối rít . Có vé trong tay , chúng tôi thong thả quả cửa khám xét thủ tục .
Đến cửa bay tôi thấm mệt , nhức đầu chóng mặt , xiêu xiêu như người mất hồn . Tôi muốn tìm môt nơi nào đó , nền nhà cũng đuợc, nằm ngủ một giấc cho lại sức , vậy mà cũng hông còn chỗ , những nguời nằm dọc theo bờ tường nằm kéo hơi phì phò phì phò lên xuống đều đặn như nằm ở phòng ngủ của họ . Trông thật buồn cười . Anh Năm cũng nhanh chân kéo vali đến bờ tường kiê'm một chỗ . Riêng tôi ngồi chờ mệt lử...
Hôm ấy chúng tôi bay đến Denver, nhận xe rồi lái thẳng đến Rapid City của South Dakota vào lúc 9 giờ đêm.
EZ mà chẳng í dzì, "Đắt cắt nên miếng - Rẻ chẻ không nên hanh", người xưa nói không sai tí nào.
No comments:
Post a Comment