Wednesday, November 29, 2017

Thăm Zugspitze - đỉnh núi cao nhất nước Đức (phần 2)

Xem lại => Thăm Zugspite - đỉnh núi cao nhất nước Đức (phần 1)

Zugspite là ngọn núi cao nhất của nước Đức (cao 2,962 m ~ 9,718 ft so với mặt nước biển) . Nó nằm trên biên giới giữa hai nước Đức và Áo (Ảnh trên internet. )

Đường sắt răng cưa

Tàu chạy kéo bằng điện chứ không phải dùng đầu máy locomotive như ở Đà Lạt xưa (Thụy Sĩ )


Đoàn tàu dài có lẽ là 10 toa

Bên trong một toa tàu đầu tiên

Chuẩn bị khởi hành. Tôi chọn được ghế đầu tiên vừa thấy đàng trước vừa thấy hai bên

Trước khi tôi đến nơi này, Eibsee , để viếng thăm , tôi có xem đường đi nước bước. Người ta bảo: " rất đông du khách , bạn phải tới sớm và đúng giờ , nếu trễ một chuyến thì bạn phải chờ đến gần giờ sau mới có chuyến khác đi lên hay đi xuống... "

Hôm ấy chẳng biết trời mưa hay sao đó mà trong toa tàu của chúng tôi chỉ có vỏn vẹn 11 người , những toa sau thì như thế nào tôi không biết. Tôi thích chọn toa đầu tiên , hàng ghế đầu tiên (sau lưng ông lái tàu) để mình nhìn ra phía trước cho rõ và dễ hơn

Tàu đang chuyển bánh

Trời Munich ngày nào cũng mưa , nhưng hôm nay tôi lên núi cao không muốn mang dù theo sợ gió trên cao làm gãy dù , nên tôi mang theo áo mưa , tôi có chiếc áo mưa đỏ này trong dịp đi thăm Polynesian Cultural Center ở Hạ Uy Di
Ngoài trời đang lạnh, mưa khi trút khi lay bay làm mình càng lạnh thêm. Bước vô toa tàu vừa ngồi xuống, tự dưng sao cái ghế ấm hẳn, không những thế hơi ấm còn tỏa ra dưới ghế. Tôi cúi người xem có gì bên dưới , à ha , người ta lấp hệ thống máy sưởi.
Chiếc tàu phía bên trái đang về , chúng tôi đang chờ tại "ghi" đường rầy (hông biết viết chữ ghi ra sao :) ) lúc này vẫn còn nằm gần trong nhà ga


Trời mưa sướt mướt. Chúng tôi đang chuẩn bị vô ngõ tối

Whoahhh, tôi tưởng vô ngõ tối chút xíu rồi đi ra. Ai dè , tàu đi trong hầm khoảng 30 phút , đường lên rất dốc , ông lái tàu đi rất chậm, khoảng 10 mile per hour, nói chung là ông bò lên núi.

Hai bên vách đá rất gần với tàu , mình có thể với 2/3 cánh tay ra là đung mặt đá, du khách chớ có dại mà đưa tay ra nhé, gãy tay đó chứ chẳng chơi đâu.

Trong suốt đoạn đường , chốc chốc tôi lại sang vách đá thấy các tượng Chúa, Đức Mẹ , etc. đặt bên đường, có hoa lư đàng hoàng, chắc là những tượng này từ xưa lắm . Rất tiếc những bức tượng này quá thấp tôi không chụp được gửi bạn xem , tôi không dám bật flash lên sợ ông lái tàu lóa mắt , ổng la mình
Vách đá trong đường hầm bên trái tôi khi đi lên
Tới được nửa đoạn đường, trong khi hầm tối đen tự dưng lại sáng ra. À ha , nơi đây có hai lanes để tránh tàu, còn tất cả thì chỉ 1 lane mà thôi.

Đi một nửa đoạn đường còn lại, chúng tôi đã tới nơi
Xem tiếp => Thăm Zugspite - đỉnh núi cao nhất nước Đức (phần 3)

No comments:

Post a Comment