Nhạc sĩ Văn Giảng sinh ngày 12 tháng 5 năm 1924 tại Huế, Việt Nam
Ông mất ngày 9 tháng 5 năm 2013 ở thành phố Footscray, tiểu bang Victoria, nước Úc.
Sau khi rải cốt tro ông trên biển vào ngày 17 tháng 5 năm 2013 , vợ ông lên cơn đau tim và mất sau khi đưa vào bệnh viện chiều hôm đó ngày 17 tháng 5 năm 2013 .
Nora sưu tầm bốn bài ca của Nhạc sĩ Văn Giảng
1 - Thúc Quân (Hồn Quân Reo) - Nguyệt Ánh Việt Dzũng Hoàng Oanh hợp ca
2 - Đêm Mê Linh - Hoàng Oanh ca
3 - Ai Về Sông Tuơng - Tuấn Ngọc ca
4 - Từ Đàm Quê Huơng Tôi - Quang Lê ca
Thúc Quân (Hồn Quân Reo)
Dồn trong đêm vắng ngàn tiếng đồng loa vang lừng
Đầu người lô nhô sát theo bờ núi sông hò reo
Thây tan trong khói mây.
Tiến quân! Tiến quân theo!
Nơi chốn sa trường dân Nam hồn thúc oai vang đời
Việt Nam hận đời đời
Diệt quân Nguyên, quân lướt tới thây kề thây
Máu tuôn rơi theo mờ dương
Mây nước chập chùng đến đâu
Việt Nam hận đâu!
Nhìn trong hơi gió thoảng bóng quân Nam lướt đi
Thề cùng diệt tan giống tham tàn thúc quân vùng lên!
Nơi đây đất nước Nam biết bao đấng anh linh
Xác thân thay cùng cố tâm đền núi sông an nhà.
o0o
Đêm Mê Linh
Canh dài ta ngồi trong rừng cây vang âm hồn thiên thu
Trời vắng hồn lắng tiếng sơn hà trong gió hú:
"Ai thấy chăng xưa hùng cường?
Ai thấy chăng nay xiềng cùm
Đằng đằng nặng hận thù?
Ai đắp non sông trường tồn?
Ai kết lên dân tài hùng
Xua tan giặc Đông Hán
Xua tan giặc xâm lấn?"
Ta cùng chung lòng mong ngày vang danh thơm dòng oai linh
Thề quyết rèn chí quét quân thù đang cướp nước
Ta cháu con dân Việt hùng
Nơi Mê Linh ta trùng phùng
Đồng lòng nguyền vẫy vùng
Ta chiến binh đang thề nguyền
Quanh ách thiên nung lòng bền
Gian nguy càng hăng chí
Xung phong chờ đến ngày
Ai vì nước?
Ai thề ước?
Ta xung phong nguyền dâng thân hiên ngang
Nguyện đấu tranh xua tan quân Đông Hán
Ai trung thành?
Ai liều mình?
Thề hy sinh, thề tung hoành hiên ngang
Thề kiên trung chiến đấu, thế chiến thắng!
Canh dài ta ngồi mơ ngày đi xông pha giành non sông
Ngời chói bừng ánh sáng tươi hồng hăng chí nóng
Quanh ánh thiêng reo bùng bùng
Ta nắm tay ca trầm hùng
Hẹn ngày rạng Lạc Hồng
Mơ xuất quân đi rập ràng
Mơ quét tan quân bạo tàn
Xua tan giặc Đông Hán
Xua tan giặc xâm lấn
o0o
Ai Về Sông Tương
Ai có về bên bến sông Tương,
Nhắn người duyên dáng tôi thương,
Bao ngày ôm mối tơ vương.
Tháng với ngày mờ, nhuốm đau thương,
Tâm hồn mơ bóng em luôn,
Mong vài lời em ngập hương.
Thu nay về vương áng thê lương,
Vắng người duyên dáng tôi thương,
Mối tình tôi vẫn cô đơn.
Xa muôn trùng lưu luyến nhớ em,
Mơ hoài hình bóng không quên,
Hương tình nồng say dịu êm
Bao ngày qua, Thu lại về mang sầu tới
Nàng say tình mới hồn tôi tơi bời,
Nhìn hoa chào đón mừng vui duyên nàng:
Tình thơ ngây từ đây nát tan
Hoa ơi ! Thôi ngưng cười đùa lả lơi.
Cùng tôi buồn đắm đừng vui chi tình,
Đầy bao ngày thắm: dày xéo
tâm hồn này lệ sầu hoen ý thu.
Ai có về bên bến sông Tương,
Nhắn người duyên dáng tôi thương,
Sao đành nỡ dứt tơ vương.
Mối duyên hờ từ nay bơ vơ.
Dây tình tôi nắn cung tơ,
Rút lòng sầu trách người mơ.
o0o
Từ Đàm Quê Hương Tôi
Quê hương tôi miền Trung
Sớm hôm chuông chùa nhẹ rung
Tiếng muôn đời hồn tổ tiên kiêu hùng
Ôi uy nghiêm bóng chùa Từ Đàm
Nơi yêu thương phát nguồn đạo vàng
Qua bao giông tố chùa Từ Đàm tôi vẫn còn .
Quê hương tôi là đây
Sớm hôm hương trầm nhẹ bay
Vấn vương lời kinh chiều nay vơi đầy
Ôi thân yêu bóng chùa Từ Đàm
Nơi Bắc Nam nối liền một nhà
Tay trong tay quyết vì loài người lầm than .
Bóng ai, từng đêm, đêm về
Còn nhớ thuở nào đây
Câu thề cùng ước nguyện cứu đời
Tiếng ai, chiều nay u hoài
Trầm lắng vọng về theo
Câu thề nguyện hiến mình cho đời .
Ai đi qua miền Trung
Khoan khoan ơi người dừng chân
Lắng nghe về đây hồn ai u hoài
Ôi anh linh bóng chùa Từ Đàm
Ôi nơi đây nắng chiều dịu dàng
Ai hy sinh cứu đời phũ phàng, Từ Đàm ơi.
No comments:
Post a Comment