Thursday, March 31, 2016

Những hủ tục thật ác đối với con gái vẫn còn tồn tại đến ngày nay



Những bé gái phải chịu đau đớn tột cùng vì những hủ tục kinh khủng như cắt bộ phận sinh dục, là ngực, trở thành nô lệ tình dục ...

Để con gái lớn lên trinh tiết, chung thuỷ và đầu óc lành mạnh, tại Indonesia, người ta đã nghĩ ra việc: làm thương tật bộ phận sinh dục. Mỗi năm những tín đồ Hồi giáo có thể cho con em mình tham gia buổi trọng lễ miễn phí này tại vài chục trường học trên địa bàn cả nước. Vào ngày trọng đại, các bà, bác, cô dì ... ngóng đợi các nhân vật chính tại nhà. Tất nhiên mọi người đều mang theo quà. Và gia chủ thì mở tiệc linh đình. Đó là cách để chào đón ngày trọng lễ cắt bỏ một phần bộ máy sinh dục vô cùng đau đớn ở đất nước này. Tại quốc gia Hồi giáo lớn nhất thế giới này, có tới 97% phụ nữ bị 'xẻo' một phần bộ phận sinh dục. Các em bé gái  Ở độ tuổi từ 4 - 8 là lúc bị bắt cắt bỏ . Những phụ nữ cao tuổi, đầy kinh nghiệm sẽ làm ca 'phẫu thuật' cắt bỏ một mảnh nhỏ hoặc xẻ làm đôi môi ngoài của bộ phận sinh dục.

Tuy nhiên, man rợ và tàn bạo hơn hẳn là kiểu hành xác phụ nữ ở Châu phi, điển hình là Somali. Theo thang bậc xếp hạng của WHO, đó là kiểu hành xác 'cấp độ 3'. Những người phụ nữ cao tuổi cắt của bé gái không chỉ toàn bộ phần môi ngoài, mà cả một phần bên nơi thầm kín và vách sâu trong cùng. Sau đó họ khâu lại, chỉ để một lỗ nhỏ để có thể tiểu tiện và máu chảy ra trong những ngày 'bẩn người' (khi trưởng thành). Để vết sẹo có thể nhìn được, nạn nhân thường xuyên ép hai chân làm sao cho hai đầu gối luôn chạm vào nhau. Những nguời con gái bi .hành xác như vậy thuờng thì đuợc chon là nguời vợ lý tưởng . Nguời chồng tương laisẽ chắc chắn rằng "vợ anh vẫn còn trinh"






Tục là (ủi) ngực của người Cameroon

Những cô gái mới lớn tại đất nước ở Nam Phi bị ép làm xẹp ngực bằng những hòn đá, vỏ dừa nóng hay các vật dụng khác khiến bầu ngực của các thiếu nữ bị bỏng và méo mó, đó là một cách để hạn chế tình trạng mang bầu vị thành niên và những lạm dụng tình dục đang gia tăng. Những bà mẹ Cameroon tin rằng, bộ ngực được là (ủi) xẹp sẽ bảo vệ con gái họ. Khi ngực các thiếu nữ bị kìm hãm phát triển, đàn ông sẽ không thấy cám dỗ và các cô bé tránh bị cưỡng bức và mang bầu.




Những dụng cụ dùng để là (ủi) ngực các bé gái


Hủ tục 'vỗ béo' các cô gái



Ở Mauritania (Tây Phi), ai mập là đẹp và ai 'có bụng' là hấp dẫn. Vì vậy, các cô gái trẻ áp dụng chế độ ăn uống tới 16000 calori/ngày - gấp bốn lần tiêu chuẩn một người đàn ông lực lưỡng - để chuẩn bị hôn nhân. Các cô gái bị gửi đến vùng hẻo lánh này để 'luyện' leblouh - ép ăn, vỗ béo. Aminetou Mint Elhacen, 50 tuổi, người đàn bà 'luyện' các cô gái, nói: "Mục đích là ép họ ăn cho tới khi cơ thể căng phồng như trái bóng".

Truyền thống Mauritania cho rằng phụ nữ càng mập càng hấp dẫn và quan niệm này có từ nhiều thế kỷ trước ở những người Hồi giáo di trú thuộc gốc Ả Rập và Berber, hiện chiếm 2/3 dân số trong 3,1 triệu người Mauritania. Đối với họ, một người vợ mập là biểu tượng giàu sang của nam giới, chứng tỏ người đó có đủ tài sản để nuôi vợ trong khi những người khác suy kiệt. Hơn nữa, đàn ông tại đất nước này cho rằng phụ nữ mập thường cường dâm.

Nô lệ tình dục

Ở nhiều vùng của Ghana, một gia đình có thể bị trừng phạt cho một tội lỗi bằng cách phải biến đứa con gái còn trinh của mình thành nô lệ tình dục cho gia đình bị xúc phạm.

(sưu tầm)

Điều thú vị về "Họ" của người Nhật



Đỉnh Phú Sĩ (Fujiyama)


Tại “Xứ sở hoa anh đào” hiện nay có khoảng hơn 120000 họ khác nhau và đây là đất nước có số lượng họ nhiều nhất thế giới. Đây có lẽ là một nét đặc sắc trong văn hóa của người Nhật khi mà ngay cả những người bản xứ đôi lúc cũng không biết đọc, viết họ của đồng bào mình ra sao. Thêm một điều thú vị nữa là, Thiên hoàng - giòng dõi trị vì hàng ngàn năm ở đất nước này là giòng tộc duy nhất không có họ ...

Nguồn gốc

Từ thế kỷ 13 đến thế kỷ 17, tên của người Nhật đã được sử dụng khá rộng rãi (trừ các Samurai không được mang tên), thế nhưng người Nhật có rất ít giòng dõi có họ (gia đình vương tướng, quý tộc).

Trước cải cách Minh Trị, 80% dân số Nhật không có họ. Kể từ những năm 1883, để tiện việc quản lý, thu thuế, mỗi người dân bị bắt buộc phải tự chọn và đăng ký họ cho riêng mình. Người dân bắt đầu cuống cuồng đi tìm cái họ cho mình, đa số họ nhờ những người tri thức, trưởng thôn đặt họ… và đã có vô số họ được đặt theo đặc điểm của vị trí gia đình, cây cối, và thậm chí là theo họ của hàng xóm…

Điều thú vị


Sông, núi…là nguồn gốc của rất nhiều giòng Họ tại Nhật Bản.



Vì có quá nhiều người cần đặt họ nên trưởng thôn, những người tri thức đã giao quy ước đặt họ rằng:

- Nhà chú có một cây tùng nên lấy họ là: Matsushita (nghĩa: dưới gốc tùng).

- Nhà chú trước con sông nên lấy họ là: Maekawa (nghĩa: con sông phía trước).

Vậy là người dân đua nhau tự đặt tên như vậy: ai ở trong núi thì mang họ là Yamashita, ai ở ngoài đảo thì lấy họ: Nakajima…

Đặt theo tên địa danh: Chiba, Wakamatsu…, theo đặc điểm sông núi, ruộng đồng: Mori, Yamada, Ogawa…, theo phương hướng: Higashi, Nishimura…và những họ như thế này chiếm tới 90% tổng số hơn 120000 họ của người Nhật.

Đặt ghép theo họ của dòng dõi nổi tiếng: Fujiwara. Họ ghép chữ Fuji vào tên địa phương: Kato, Ito, Sato, Saito, Koto, Goto… tạo ra những tên họ như: Fujikato, FujiIto….trong khi hậu duệ của Fujiwara mang họ: Fujikawa, Fujimoto, Fujiwara.

Chính vì vậy: ở tỉnh Achi, có một ngôi làng mang toàn họ thực vật: Daikon (củ cải), Ninjin (Cà rốt)… Có làng lại mang toàn tên tôm, cá: Tai, Himera… giống hệt thủy cung. Có khi cả làng cùng mang một họ, điều này làm khó khăn hơn bao giờ hết cho những bác đưa thư.

Hiện nay ở Nhật trong số hơn 120000 họ thì có một số họ chiếm số lượng lớn là: Sato, Suzuki, Takahashi, Tanaka, Watanabe, Ito, Yamamoto, Nakamura, Kobayashi và Kato.

Điều đặc biệt, mặc dù cai trị đất nước hàng ngàn năm lịch sử, thế nhưng Thiên Hoàng là dõng dõi duy nhất không có họ tại đất nước nhiều họ nhất thế giới này.


Thiên hoàng Minh Trị, người đã gián tiếp giúp người dân Nhật Bản có họ, nhưng giòng dõi ông lại không có họ
(sưu tầm)

Tình Lỡ - Hồ Hoàng Yến - AsiaCD




Bản 1 - 5


Bản 6 - 10


(sưu tầm từ internet)

Trung tâm nghiên cứu đỉa tại Udelnaya, Moscow


Những bức ảnh này được chụp tại trung tâm nghiên cứu đỉa y học tại làng Udelnaya, cách thủ đô Moscow, Nga khoảng 30km. Trung tâm được xây dựng từ năm 1937, tại đây, người ta nuôi đỉa trong môi trường nhân tạo, sản xuất chúng với quy mô lớn nhằm mục đích phục vụ chăm sóc y tế.


 Đỉa là sinh vật sống dưới nước thuộc ngành giun đốt. Thức ăn của chúng là máu động vật như trâu bò, thậm chí là con người.

Gần giống như giun đất, một số vị trí nhất định trên cơ thể đỉa khi bị tổn thương có thể tái sinh, tạo ra một con đỉa mới. Dân gian thường lầm tưởng và gọi đó là khả năng “tái sinh vô hạn” của đỉa

 Trên diện tích 2.500m vuông, trung tâm Udelnaya hiện nuôi khoảng 3,5 triệu cá thể “đỉa thuốc” dùng trong y học và chế tạo mỹ phẩm. Chúng gồm khoảng 400 loài, đủ các màu sắc: xanh lục, đen, nâu. Con dài nhất từng được ghi nhận có kích thước lên tới 35cm.





Đỉa có 10 mắt song chúng không nhìn rõ bất cứ hình ảnh thực tế nào. Chúng nhận diện con mồi một cách hoàn hảo là nhờ khả năng ngửi, nếm và cảm ứng phát triển rất tốt.





Bên ngoài vẻ đẹp trông không tới nỗi nào, đỉa sở hữu một vũ khí bí mật: giác hút. Trong đó có khoảng 3 hàm, mỗi hàm có 90 răng.

Đỉa dùng giác hút để cắn con mồi và bám chặt vào hút máu, bám chắc tới nỗi rất khó dùng tay để rút nó ra khỏi vật chủ





Vết cắn của đỉa rất ngọt, có hình chạc chữ Y. Người phương Tây ví đỉa là "ma cà rồng" trong giới động vật bởi nó chỉ buông tha con mồi khi đã no máu.

Khi cắn, đỉa tiết nước bọt chứa analgetics và enzyme hirudin. Analgetics gây tê cục bộ, sinh vật bị cắn không cảm nhận được vết thương. Còn hirudin chống đông máu, giúp đỉa hút máu khỏe hơn, nhanh hơn.



Điều nguy hiểm ở đỉa là do hút máu, chúng có thể mang trong mình virus viêm gan B cũng như HIV cùng nhiều loại kí sinh trùng gây bệnh khác. Nếu con người bị đỉa cắn mà không biết cách lấy nó ra, nó có thể truyền bệnh sang chúng ta. Tuy nhiên, trường hợp như thế khá hiếm và thế giới ghi nhận chưa nhiều.

Trong trường hợp đỉa thâm nhập được vào cơ thể con người, đỉa chỉ có thể tồn tại được duy nhất trong môi trường hô hấp không có chất men, axit và kiềm như: mũi, xoang và phế quản. Khi đỉa vào đến các bộ phận khác trong cơ thể con người, đỉa sẽ tự chết do bị tiếp xúc với môi trường axit, kiềm có trong các bộ phận này





Tuy nhiên, đỉa cũng được coi là một phương thuốc tốt trong y học ở cả phương Đông lẫn phương Tây. Thầy thuốc Nicander ở Colophon, Hy Lạp cổ đại là người đầu tiên được ghi nhận dùng đỉa trị bệnh vào năm 200 TCN. Ngày nay, phương pháp dùng đỉa trong y học được gọi là Hirudotherapy.





Tại Udelnaya, đỉa được nuôi trong những bình lớn có dung tích 3 lít, trên bịt vải chặt để chúng không “xổng chuồng”.

Sau khi xuất xưởng, chúng được dùng để hút máu của người bệnh, giảm đông máu khi tiết ra hirudin, giảm bớt áp lực máu khi suy tĩnh mạch, kích thích quá trình tái tạo tại những bộ phận có lưu lượng máu lớn như mí mắt, tai và ngón tay.







Trong quá trình nuôi dưỡng, đỉa được hưởng những điều kiện chăm sóc tốt nhất. Chúng ưa nước sạch nên 2 lần một tuần, nước trong bình được thay, làm sạch tạp chất, khử kim loại nặng và đun nóng tới nhiệt độ lý tưởng.







Thức ăn của đỉa ở trung tâm phải là loại hảo hạng, mua tại các cơ sở giết mổ có uy tín. Đỉa nuôi làm thuốc như ở đây thì chỉ có máu sạch của động vật khỏe mạnh mới dùng làm thức ăn cho chúng được.

Vào giai đoạn lớn, đỉa ăn nhiều hơn, chúng ngốn lượng máu nặng gấp 5 lần cơ thể và no suốt trong vòng 3-4 tháng






Tuổi thọ trung bình của đỉa là khoảng 6 năm. Đất là môi trường sinh sản lý tưởng cho chúng. Đỉa lưỡng tính, khi sinh sản chúng làm thành kén giống như sâu vậy. Trung bình một tổ kén sinh ra 10-15 đỉa con.





Hiện nay, không ít các quốc gia phát triển cho phép việc mua bán, sử dụng đỉa với mục đích y học. Năm 2004, Cục quản lý dược và thực phẩm Mỹ đã cho phép trao đổi thương mại mặt hàng “gớm ghiếc” này. Công ty Ricarimpex SAS của Pháp thậm chí còn được nhận FDA từ chính phủ Hoa Kỳ cho việc sản xuất “đỉa thuốc” quy mô lớn

(sưu tầm)

Wednesday, March 30, 2016

Bánh xôi gấc



Chuẩn bị

- 2.5 lbs nếo (~1 kg) . Ngâm qua đêm
- 1 hộp gấc nhỏ . (vì Nora sốgn ở miền lạnh nên dùng gấc đông đá ) .
- 1/2 cup rượu trắng
- 1/2 cup đường
- dầu gấc (optional)


Cách nấu


Chờ hộp gấc tan đá . Cho ra tô lớn .
 

Cho 1/2 cup rượu trắng vô tô gấc . Bóp cho thật đều, thật nhuyễn vì ruột gấc dính vào hạt (Mình dùng rượu bóp với gấc thì màu gấc sẽ tuơi hơn . Như bạn thấy trong hình 


 Vớt hạt ra , giờ chỉ còn sauce gấc . Bạn có thấy màu đỏ cam tuơi that đẹp không, nó đỏ tuơi là nhờ ruợu


Trộn sauce gấc với nếp , khi đều thì mình cho hạt vô

Nấu xửng nước cho sôi, mình đặt phần hấp xôi lên . Chờ khoảng 45 phút , rải 1/2 cúp đường vô , dùng đũa đảo đều xôi, trên xuống dưới, dưới lên trên , đặc biệt là làm thông các lỗ .


Xôi chín

Nếu bạn muốn fancy một chút thì dùng khuôn làm bánh xôi gấc

Đây là khuôn bánh in của Nora . Thoa dầu gấc đều , khi mình ép xôi , nó không dính khuôn




Và đây là dĩa bánh xôi gấc . Bạn làm bánh, khi mình cầm ăn , nó có cái hay riêng của nó




Bánh hỏi chạo tôm


Chuẩn bị:

- 2 cái lưới để hấp bánh hỏi

- 1 gói bún gạo cọng nhỏ
- 1 bó hẹ nhỏ
- 1 cup bột năng
- 2 cups tôm khô (Nora dùng tôm ở Lousianna, nó ngọt và thơm)
- 15 khúc chạo tôm ( làm chạo tôm sẵn bỏ tủ đá , khi nào muốn ăn thì lấy ra ăn)
- 1 cây xà lách tím
- làm nước mắm ngọt để ăn



Cách làm 
 Ngâm bún trong nước lạnh cho mềm

 Hấp chạo tôm khoảng 20 phút, rồi cho vô oven nướng lại khoảng 5 phút cho sém sém một chút


 Xắt hẹ nhỏ, xào tí dầu hành cho hẹ vô . Xong

Tôm khô cho tí nước sấp sấp , nâ"u cho đến khi cạn . Rồi xay thành chà bông .

1 giờ sau bún mềm . Vớt ra rổ cho xuống nước 1 tí . Đừng để quá ráo, vì mình cần tí nước trong đó để trộn bột năng

 

 Bắt xoong nước lên cho sôi . Lựa xoong nào với miệng nhỏ hơn cái lưới hấp một chút

 Rải đều cup bột năng trên bún, đảo đều tay cho đều bột . Bột đã trộn xong



 
 Lấy từng nhúm bún rải đều trên lưới . Để lên miệng xoong nước sôi . 

Hấp khoảng 3 -4 phút . Bánh chín mềm dẻo . Lấy ra , lật úp lên trên dĩa rộng , lấy bánh ra . Cho vỉ bánh khác lên nước . Phải làm nhanh tay nhé


  Dầu hẹ chà bông tôm khô, chạo tôm đã sẵn .

Đợt đầu tiên . Cho tí dầu hẹ lên đều mặt bánh . Không rải chà bông tôm , khi nào ăn thì mới rải

Bạn cứ làm tiếp tục, miếng bánh này để nằm chồng trên miến bánh kia , nó sẽ không dínhnhau vì mình đã cho dầu hẹ vô rồi

Cắt miếng bánh chín thành vuông, hay dạng nào bạn thích . Rải tí chà bông tôm lên . Bánh hỏi chạo tôm với ly nước sinh tố trái cây : nho xanh, nho tím & dâu (không thêm đường)



Và đây là dĩa bánh của Nora đang ăn , sực nhớ mới đứng dậy chụp tấm hình

 



Hát Giữa Quê Hương - Duy Khánh Truờng Sơn 1 - Reel




Mặt A


Mặt B


(sưu tầm từ itnernet)

Tuesday, March 29, 2016

Car surrender


Tháng ba này tôi có nhiều việc thật là không bình thườgn . 

Ngày hôm qua bóng đèn nhà bếp tự nhiên tắt ngúm , mùi cao su cháy bay khắp nhà.  Lạ thật .  Tối rồi thôi thì mình lo cơm cái đã, rồi điện nuớc tính sau .  Vậy là tôi phái nấu ăn trong ánh đèn mờ của bếp .  


Cơm nuớc xong , tôi bắt thang lên hỏi ông Trời sao mà tôi  khổ quá vậy .  Hổng thấy Trời đâu mà là ổ đèn dài cả thuớc .  Tôi nghiêng tới nghiêng lui mới tháo đuợc cái hộp .  Nhìn 3 cái bóng đèn dài trắng tinh , chắc là nó không bị cháy .  Tháo bóng đèn xuống , wow ,  tôi mới thấy cái hộp đen dính trong đó bốc khói đen .  À thì ra mùi nhựa cháy là từ đây mà ra .  Vậy là cái hộp nó  cháy rồi  .  Một chuyê.n phiền


Bóng đèn nhà bếp mới sửa xong

Chiếc xe coupe của tôi ngày xưa nay gần tròn 20 tuổi , nó là chiếc xe đầu tiên tôi mua trogn đời .  Thời xa xôi ấytôi hay bị cảnh sát phạt vì cái tội thích đua .  Xém bị treo giò .  Ba Má la hoài .  

Hôm kia tôi mang chiếc xe ra , tính làm ít công chuyện , nó trở chứng , hông chịu trở mình .  Nhờ ông hàng xóm qua xem , ổng bảo : cho nó đi junk yard đi là vừa .  Tiếc ghê .  Tôi lấy máy hình chụp vài tấm làm kỷ niệm một thời "thơ ấu"  . 


Xe này là Toyota Camry 6 máy, hai cửa,  đời 1994 . Sunroof , chạy rất bền , ít hư .  Số mileage của nó đến 342592, Xe này chạy vẫn đuợc, nhưng thắng của nó (brakes) quá cứng , đạp nó không dính  .  Nếu bạn có xem qua, có ai beat Nora hong : 

Rồi tôi hì hục tháo hai tấm  bảng số xe . Một bảng tháo đuợc , một bảng thì không , nó dính luôn miếng sắt và miếng nhựa của hãng xe .  Mò một hồi tôi không làm sao gỡ ra đuợc .  Thôi thì mình đem như vậy trả lại DMV


Lái xe cả một giờ mới tới DMV lúc 10:30 , một hàng dài đứng ngoài cửa như nguời ta đi sắp hàng xin weo fe .  Trông thảm thương làm sao .  Trời hôm nay gió lớn và lạnh (nhiệt độ khoảng 35 mà có gió mạnh thì nó xuống 25 - 30) , tôi mặc chỉ có cái áo khoác mùa xuân mong manh , tôi đâu có biết trời lạnh như thế này .  Và tôi cũng đâu có biết nguời ta nhiều như thế này  

Tôi xếp hàng, chắc số của tôi cũg phải 50 là it .  Hahhh,  lạnh quá , tôi đứng mà cứ nhún nhảy cho bớt lạnh .   Thiệt chán , tại sao cả một cái DMV to lớn kia mà họ không cho nguời ta vô ngồi cho ấm một chút nhỉ ?   Trái tim của họ đông đá hết rồi chăng ?  Tôi nhẹ nhàng hỏi nguời đứng truớc tôi : "Tại sao mình phái đứng ngoài trời như thế này ?" 

Ông ấy nhún vai: Tôi không biết .

Vậy ông làm ơn giữ chỗ cho tôi một chút đuợc không? Tôi muốn vô bên trong xem có chuyện gì mà họ lại hông cho mình vô ?

- OK . Cô đi đi .

Tối rảo buớc nhanh đến cửa , mới thấy mấy cái 6 -7 trụ đỏ cam chắn ngang 
cửa phía bên trong , ý bảo "Không cho vào"  .  Tôi ngập ngừng do dự , mới hỏi cô chị nguời đầu tiên sắp hàng "Sao nguời ta chặn mình thế này ?" 

Chị bảo : System is being down

- Being down ? 

- Yeah , tôi đã đứng đây từ 8 giờ sáng .

- Oh my gosh .  Thôi để tôi thử vào bên trong xem sao


Tôi dẹp hai cái cones đỏ , buớc qua hai luợt cửa ,  gặp ngay ông cảnh sát

- Bộ cô không thấy "Câ'm vào " hay sao ?

- Vâng . Xin lỗi ông , tôi thấy , nhưng tôi có chút chuyện muốn hỏi

- Chuyện gì ?

- Dạ , tôi có bảng số xe , tôi muốn trả lại cho DMV , thế thôi , vậy tôi có cần xếp hàng ở ngoài kia không ?

- Cô cứ ra đó xếp hàng .


Tôi thở dài , thầm nghĩ : Kiểu làm việc gì mà kỳ cục . Mình đi trả bảng số xe thì cũng như đi trả sách , đâu cần phải nhiêu khê như vậy .Tôi ra ngoài đứng một chút, mặt môi tím tái khô nhăn . Không có đôi bao tay , không tất cả . Tôi đứng đuợc 15 phút , ông cảnh sát buớc ra ngoài nói lớn "Ai trả bảng sô, xếp qua hàng này " ông vuơn cánh tay trái ra .  Tôi lẹ làng tách ra khỏi hàng đi đến phia trái của ông , vậy mà tôi cũng là nguời số 10 rồi . Đứng gần bên trong một chút , có toà nhà chắn gió một chút tôi cũng đỡ lạnh .

Đến luợt tôi buớc vô , chẳng biết đến gặp ai , vì trong này có tới 6 hàng nguời ta đang đứng hướng về mọi phía , chưa kể những hàng ghế không có chỗ trống .  Thôi thì mình gặp bà Mỹ đen ngồi ngay cửa vậy .

- Xin lỗi chị , tôi muốn trả bảng số xe , tôi phải xếp hàng nào ạ ?


- Đưa đây tôi nhận .

Tôi mừng quá , lấy hai bảng số xe đưa cho bà ấy .

Bả nhìn rồi nói:  Chỉ bảng số xe thôi , còn những miếng bọc quanh cô phải tháo nó ra .

Tôi tiu ngiủ ngơ ngác , chời ơi làm sao mà tháo đuợc đây chời .  Một cô gái ngồi bên chắc thấy tôi trông thảm hại lắm ,  Nguời đẹp bèn lên tiếng :  Em lấy cái đồng tiền 25 xu , vặn là nó ra thôi  , chị làm như vậy hoài (phụ nữ là thế  
)

Tôi cảm ơn Chị đã cho tôi một mẹo vặt rất hay  . Tôi lục túi chỉ có đồng 5 xu .  Cô ấy mới nhanh nhảu lấy đồng 25 xu ra đưa cho tôi "  Đây đây, em vặn đi " . Tôi đón lấy và đứng đó vặn .  Hổng đuợc . Tay chưn tôi dính dầu đen lem luốc,  mùi gasoline bay khắp nơi . Chán ghia .  Tôi trả lại đồng tiên cho chị rồi chào tạm biệt .

Lái chiếc xe trắng khoảng 15 phút , tôi thấy nơi rửa xe bên đuờng , thôi thì mình ghé vô rửa xe cho sạch một chút .  Rửa xe xong , có khoảng 3 nam , 3 nữ ra phụ lau xe cho khô . Tự dung tôi nghĩ : Sao mình không hỏi nguời đàn ông này giúp giùm mình , rồi mình cho ổng vài đồng , chứ bây giờ về nhà , lái tới lới lui , mất thời gian hao xăng nữa .  Vậy là tôi hỏi liền .  Ông  bỏ khăn xuống vui vẻ nhận lời 

Ông đi lấy cái trục vít mở , ông dùng hết sức mà con ốc không di chuyển .  Ông chạy vô lấy cái kẹp , kẹp một bên , văn một bên , con ốc cũng hông nhúc nhích 

Ông "vật lộn" với tấm bảng số xe của tôi hơn 5 phút rồi mà mở hông đuợc .  Ông mới trao lại cho tôi và bảo "Cô về nhà dùng cưa , cưa miếng sắt này thì còn may ra" .  Tôi cầm mà tiu nhỉu ,  tôi làm gì có cưa sắt chớ.


Chắc có lẽ ông thấy tôi u sầu , nên ông bảo chờ một chút , rồi ông chạy vô lấy thêm một cái kẹp ra nữa .  Lần này là hai nguời đàn ông lực luỡng ra mở giùm con ốc cho tôi  .  Một ông cầm kẹp một bên  , một ông cầm kẹp vặn con ốc, còn tôi làm thợ vịn cho miếng bảng số không lung lay . Ba nguời chụm đầu làm chỉ mở một con ốc , trông thật buồn cuời .

Cuối cùng hai ông đã mở đuợc một bên , còn 1 con ốc nữa . Căng quá , nó cứ truợt tới truợt lui , không vặn đuợc nữa .   Rồi chẳng hiểu sao con ốc nó gẫy đôi.  Hmmm, con ốc này  bằng 1/2 ngón tay út , mà nó làm cái rụp . Tôi vui mừng quá , cảm ơn rối rít .  Hai ông cuời hỏi "Cô có bảng số xe này từ bao lâu rồi ? " .  "Dạ gần 20 năm ạ " .  Uhm, thảo nào nó bị rỉ sét đính cứng không tháo đuợc .Tôi móc trong ví 10 đồng , tặng riêng cho ông uống trà . Ông đón nhận , cảm ơn rồi đi về lau xe , tôi nhìn theo ông thầm cảm ơn nguời tốt bụng .  

Có một điều ông làm tôi cảm động hết sức là ông buớc tới hộp đựng tiền tips cho những nguời lau khô xe , ông bỏ 10 đồng của tôi vào đó , số tiền này là chia chung cho mọi nguời  .  Một đức tính thật thà làm tôi thán phục  .

Tôi quay xe lại DMV , không cần xếp hàng nữa , bà Mỹ Đen đã quen mặt tôi . bà cuời cuời hỏi "Tháo  đuợc rồi à? " .  "Vâng ạ " .  "Vậy cô đi đến cuối hàng , nơi đó nhận bảng số xe . À mà này cô hôi mùi dầu xăng lắm đấy nhe' nhớ vô washroom rửa tay cho sạch kẻo dính lên mấy handles nơi làm việc " .  Thiệt tình , bà ấy chê tôi dơ, bôi bẩn nơi public .  Hmmmm

Khi tôi rời khỏi cửa DMV , cô gái đầu tiên tôi hỏi chuyện bên cửa khi 10 giờ sáng vẫn còn đứng đó . Bấy giờ đã là 12:25 phút, nguời ta sắp hàng chờ hơn 4 tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa đuợc gọi vô .   Đoàn nguời rồng rắn nối nhau , trời vẫn lạnh & gió gào tứ bề .  Công nhận nguời ta có tính kiên nhẫn thật hay. 

Chiếc xe gần 20 tuổi của tôi đây