Tôi bay vài lần với hãng EasyJet của châu Âu, hình như hãng EasyJet không có cửa tại các sân bay, may mắn lắm thì sân bay người ta mới cho nối vô, còn không thì hành khách phải đi bộ ra nếu gần, còn xa thì mình phải đi xe bus đến.
Tôi đang ở bên trong máy bay, chụp ra ngoài , EasyJet đang lượn vòng trên phi đạo của sân bay Lisbon
Easyjet bán giá rất rẻ, từ Lisbon của Portugal đến Berlin của Germany mà chỉ 50 euros thôi , nhưng ngược lại người ta tính cước phí rất cao . Nếu mình có luggage trung bình (thuộc dạng nhỏ nếu mình đi máy bay của Hoa Kỳ) , thì EasyJet bắt mình phải checkin với giá khoảng 40 - 60 euros . Tưởng mình tiết kiệm tiền , hóa ra cũng như không
EasyJet đang hạ cánh tại phi trường Flughafen Berlin - Schonefeld ở Đức . Tôi đang từ một nơi Lisbon nắng vàng, biển xanh đến một xứ toàn màu chì , chỉ có mưa và lạnh .
Có một điều lạ tại phi trường này , nơi đây không có cảnh sát "biên giới" xem hô chiếu của mình, Ai muốn ra vô tùy tiện . Lạ ghê
Ra tới đây tôi cứ ngỡ như mình đang ở phi trường tại Big Island của Hawaii , sao mà nó vắng vẻ quá chừng . Phi trường này nhỏ lắm , vậy mà tôi ngỡ nó như De Galle bên Pháp . Thôi, gì thì gì, mình đã xuống đây rồi thì đi mướn xe
Tôi xuống phi trường ở Berlin gần 11 giờ sáng . Giấy tờ xe cộ, etc , thêm đường đi nước bước về nhà trọ , tôi mất gần 3 tiếng đồng hồ
Người ta đưa cho tôi chiếc Volvo . Tôi xem lại là nó chạy bằng xăng, tôi hỏi người ta đổi sang chiếc chạy bằng dầu diesel cho tiện và rẻ cho mình thì tất cả xe diesel người ta lấy hết rồi
Good bye phi trường Flughafen Berlin - Schonefeld , vì theo lịch trình tôi sẽ dùng chiếc xe này lái vòng vòng thăm vài nước gần Đức và sẽ trả xe bên Milan của Ý
Nhập vô xa lộ để về Berlin . Tôi ngỡ ngàng quá , cứ tưởng xa lộ , đường phố Berlin sẽ sáng choang, sạch sẽ , rộng rãi nhiều lanes và nhiều kiến trúc đẹp . Tới đây, tôi thất vọng quá chừng chừng , người ta vẽ bậy trên tường quá nhiều . Một đất nước tân tiến bậc nhất bên khối Liên Hiệp Châu Âu mà như thế này sao , mà lại là thủ đô nữa chứ ?!
Tôi đang ở trong xe , ngắm cảnh đối diện thấy cảnh hơi xưa . Chụp một tấm. Ai dè, nhà tôi trọ chỉ cách nơi này chỉ có vài bước chân
Đến nhà tôi trọ trên tầng 3, gặp bà chủ nhà là họa sĩ, trong nhà bà toàn là tranh. Bà thuộc vào họa sĩ phái ... khỏa thân .
Tắm rửa xong, tôi đi tìm chút thức ăn trưa rồi đi dạp phố bằng subway. À, thì ra cách đây một giờ tôi chụp tấm hình khi còn ngồi trong xe, cứ tưởng nó là lâu đài gì đó . Giờ tôi đi đến thì nó chỉ là trạm subway Hohenzollerndamm
Máy bán vé đi subway . Hình như vé đi được cả xe bus . Ban đầu tôi lấn cấn không biết mua làm sao vì mình đâu biết đọc tiếng Đức . Tính nhờ người ta nhưng sao dân dân Đức lúc nào cũng vội vã không thua gì dân New York City .
Cuối cùng có ông kia thấy chúng tôi lớ ngớ , ổng tội nghiệp , nên đến mua giùm cho 8 vé. Mỗi vé dùng trong vòng 24 giờ.
Bản đồ subway của Berlin khá phức tạp . Cũng may người Đức, hầu như tuổi trẻ ai cũng biết nói tiếng Anh . Nếu mình hỏi người lớn tuổi thì the chance of speaking English khoảng 50 - 50 , hỏi người trẻ là chắc ăn nhứt
No comments:
Post a Comment