Monday, August 28, 2017

Lãng du thăm nhà thờ Berlin Cathedral tại Museum Island, Berlin



Tôi đang đứng tại tầng cao nhất của nhà thờ Berlin Cathedral
Từ trên cao nhìn ra chung quanh khu Museum Island, mới biết chung quanh đây nhà thờ rất nhiều . Vì vậy, tôi thắc mắc không hiểu ngày xưa dân số nơi đây bao nhiêu mà bên Hội Thánh xây quá nhiều nhà thờ như vậy, và tiền ở đâu họ dùng để xây .
Nhờ trên đỉnh tròn Fernsehturm (đài tivi của Berlin) nên tôi mới định hướng được , những nơi gọi là attractions tại Berlin , gồm quảng trường Unter den Linden chỉ nằm quanh đây thôi .
Tôi xuống tầng hầm của Berlin Cathedral thăm hầm mộ của các vị vua , hoàng hậu, Hồng y ...
Hình như vua chúa bên châu Âu, khi mất đi họ thường được an táng trong nhà thờ .
Tôi rời nhà thờ Berlin Cathedral để sang thăm Berlin Palace . Berlin Palace nằm bên phải của Berlin Catheral.

Đây là nơi thứ 3 trong vé 5 nơi đi thăm tại Museum Island . Nơi này ngày xưa là hoàng gia (palace ), ngày nay người ta đặt tên Altes Museu

Bên trong có rất nhiều cổ vật để xem . Trong trang trước tôi có than ... đừng chọn option thăm 5 museums trogn 1 ngày ... Vì người ta mở cửa 10 giờ sáng, đóng cửa 5 giờ chiều . Làm sao bạn đi thăm hết 5 museums trong vòng 6 tiếng đồng hồ . Chưa nói là bạn mệt phải cần nghỉ chút chút và còn ăn trưa nữa

Sau khi xem sơ trong Berlin Palace , tôi còn hai nơi để thăm , lúc này chỉ còn 2 giờ nữa thôi . Tôi chỉ lựa chọn một trogn hai nơi còn lại để thăm : Ilha de Museum về tranh ảnh & ____ về châu Phi , Hy Lap ... .

Tôi chọn bảo tàng về châu Phi . Tôi chỉ lướt sơ xem thôi chứ không đứng tại một nơi nào để xem cho kỹ . Mới xem đâu khoảng 1 giờ thì người ta đã bảo ra vì đã đến giờ đóng cửa .

Vậy là tôi mua vé 5 nơi nhưng chỉ xem được 3 nơi mà thôi

Đây là viện bảo tàng về trah ảnh nghệ thuật ( Ilha de Museum ) . Tôi có vé nhưng không xem được vì 5 giờ người ta đã đóng cửa


Cuộc diễn hành xưa trên đại lộ Unter den Linden

Tranh Monet


Tôi mệt mỏi , lang thang đi về trong trạng thái mơ mơ hồ hồ, chắc có lẽ vì thiếu ngủ nên tôi nhìn sự gì cũng buồn thiu,

Một người đàn ông đứng ở đường bán sausages . Trông ông, tôi thương hết sức , mặc dù tôi vừa mới bị lột ví , nhưng vẫn thương ông già . Tôi xem ông đeo những gì trước ngực . À, đó là cái máy nướng thịt , hông biết ông cắm phích điện vào đâu để nướng hay là bếp gas . I am not sure , nhưng nếu là bếp gas thì thật là nguy hiểm. Tôi thấy mấy khúc xúc xích chảy mở vèo vèo phía trước bụng ông , phần lửa đỏ bên dưới . Hay nhỉ . Lần đầu trong đời tôi mới thấy kiểu vừa mang lò trước bụng, vừa nướng , vừa bán như thế này . Tiếc là tôi không còn tiền để mua , nếu không thì tôi sẽ mua vài khúc về cho bữa tối .

Giá một khúc xúc xích ông bán 2 đồng là quá rẻ so với các lều . Ở lều người ta bán 3.5 mỗi khúc .

Từ khu Museum island, chúng tôi đi bộ về hướnng trường đại học Humboldt University .

Tôi lếch thếch đi sau cùng trogn nhóm. Tự dưng , Anh Năm nói : "Ủa, sao cái backpack của anh nó nhẹ tênh" .

Chúng tôi giật mình nhìn lại . Trời !!!  Backpach - 4 ngăn của anh Năm đều bị mở tung và lục hết , chỉ còn lại mấy chai nước ở dưới đáy packack mà thôi . Anh Năm xanh mặt .

Phần tôi , dòm lại cái bóp, nó cũng bị mở . Tôi mất tiền . Tôi với anh Năm run như cầy sấy . Hông biết người đi trước giữ passorts của chúng tôi có bị mất không ? (passports là quan trọgn nhứt , mất tiền cũng xót nhưng không phiền )

Chúng tôi ráng từ từ nhớ lại ở đoạn nào mà mình bị mất. Không tài nào nhớ nổi , vì đi xem mấy viện bảo tàng quá nhiều chúng tôi thành người mơ mơ hồ hồ . Riêng tôi thì cả ngày như ở trên mây , đến lúc chiều tàn mất tiền mất giấy tờ thì mới tỉnh hẳn ... Tỉnh thực sự .

Nghĩ lại, ngay phút đầu tiên vào ban mai đã có hai người đàn ông Đức đến cảnh báo , vậy mà cũng không tránh khỏi được nạn bị móc túi . Tôi lầm bầm: "What a xứ Berlin !!! Thảo nào ở những điểm du khách đến thăm , thành phố Đức đều để bảng COI CHỪNG BỊ MÓC TÚI "

Anh Năm biến buồn thành vui , mới nói: "Cái đám móc túi ở Berlin này là sư phụ đám móc túi bên Việt Nam sau 1975 " . Sau 75 , anh được 13 tuổi thì cũng đủ khôn để chứng kiến cảnh ăn cướp ăn giựt, móc túi, đói khát của dân Sài Gòn thời ấy . "Tưởng mình đi đến xứ văn minh bên châu Âu hóa ra tàn dư của cộng sản để lại đều như nhau ", nhưng tôi không cười nổi


No comments:

Post a Comment