Nhân nói chuyện phiền tôi mới nhớ ngày vừa buớc xuống phi truờng Charles De Gaul , chúng tôi đi muớn xe . Nhân viên hãng xe cố nài chúng tôi muớn xe xịn giống như Lamb. hay Mustang vậy , whoahhh very sporty . Nhìn thì ham thật nhưng anh Năm cản không cho lấy vì tiền muớn cao , deposit cao và bảo hiểm cao . Anh Năm mới đề nghị: Cứ lấy xe rẻ tiền thì mình dễ giữ , đỡ mệt hơn là xe đắt tiền . Chúng tôi đều đồng ý nhận xe xoàng thôi , miễn sức chạy cúa nó chịu đuợc từ 8 - 12 giờ liên tục là OK.
Anh chàng mới đưa chúng tôi ba chiếc Citrogen. anh bảo là xe 2016 ,bảo đảm không chết máy trên xa lộ . Tôi nhớ mang máng các anh online có dặn phải hỏi thêm phần phụ tùng sửa xe, lỡ nó bị xẹp bánh hay gì gì đó thì mình có cái để sửa tạm. Tôi nhắc anh Năm bằng tiếng Việt , anh gật đầu rồi hỏi ... Việc muớn xe gần xong , anh nhân viên cứ nhằng nhì chúng tôi phải mua bảo hiểm cho xe vì anh biết lộ trình của chúng tôi đi, nhất là bên Ý. Tiền bảo hiểm là 100 euro mỗi ngày cho mỗi chiếc. Anh Năm nhất định không mua , còn nói chắc với nhân viên hãng xe: " Xe vào tay chúng tôi sẽ không có hề gì "
- "Ông có chắc không ?" Anh nhân viên hỏi
- "Chắc mà ", anh Năm đáp
- Ừ , tôi nói cho anh biết , nếu anh làm mất chiếc xe thì phải trả 28 ngàn euro cho mỗi chiếc .
Chúng tôi tái mặt nhưng anh Năm vẫn bình tĩnh trả lời: "Lái và giữ xe đối với chúng tôi không hề gì . Mong anh an tâm". Đúng vậy, suốt hành trình ở châu Âu một tháng , xe của chúng tôi không có một vết suớt ...
Chúng tôi lấy xe và ngỡ ngàng thật sự khi ngồi vào trong chiếc Citroen đời mới, chúng tôi xính quýnh không biết điều khiển làm sao , phải nhờ nguời đẹp tóc vàng như tơ vô giảng cho chúng tôi . Xe Citroen đời mới đuợc điều khiển qua apps , không có kiểu "manual" giống như xe Hoa Kỳ . Cần gạt cho tốc độ lại càng khác, nó chỉ có cái trục kéo lên và kéo xuống. Phải bấm nút N truớc khi kéo. Kéo lên là xe ngừng. Kéo xuống rồi bấm nút D là xe chạy, bấm R là de xe . Nói về nút cho transimiosison cũng lạ , nó có chỉ 3 nút thôi , D(rive) , R(everse) và N(eutral).
Tôi buớc vô xe, run run cầm tay lái bởi tôi đã hết sức đẩy cái cần xuống gần chạm floor , mà tôi làm hổng đuợc , cái tay nắm của cần trục số nó cứng và to lắm , tay to như anh Năm khi kéo mà cũng thấy muscles nổi lên , huống chi tôi. Ôi, đau tay quá , cái cần nó cứ nằm giữa chừng ngang với cái ghế thì xe nhất định không chịu đi . Tôi phải ráng hết sức mới đẩy nó xuống đuợc, cuối cùng xe rục rịch, chúng tôi rà rà ra khỏi nơi đậu xe . Ôi nóng quá , dòm lại trên xe hong có cái nút nào để bật máy lạnh, ớn dễ sợ, vậy làm sao bây giờ . Anh Năm cùng chúng tôi tấp vô lề tìm nút bật máy lạnh . Anh rờ mãi rồi cũng ra . À ha , thì ra có cái miếng giống Ipad vậy, trên đó nó có hệ thống điều chỉnh nhiệt độ, quạt, máy lạnh, radio, gps, etc... có đủ , cái Ipad này nối vào trong engine làm sao đó ...
Hình trên internet
Tôi xin quay lại vào sáng ngày 15/7/2016 , chúng tôi rời nhà thật sớm , xuống phố hỏi thăm trạm subway gần nhất và cách đi đến Toà Thánh Vatican .
Dân Ý - La Mã rất thân thiện và dễ thương , họ chỉ chúng tôi đi bằng cách nào tiện lợi nhất. À thì ra tram subway ngay góc đuờng của building chúng tôi đang trọ . Tiện quá . Như vậy thì chúng tôi đi chơi về khuya cũng không sao. Nơi phố tôi trọ rất nhộn nhịp, sầm uất, sạch sẽ và trật tự hơn nhiều so với khu phố mà ngày hôm truớc chúng tôi băng ngang qua khi tiến vô La Mã.
Chúng tôi xuống subway hỏi mua vé , nguời ta chỉ chúng tôi mua loại 72 hours Roma pass , có pass loại này mình đi bao nhiêu lần trong một ngày cũng đuợc, và dùng xe bus cũng đuợc luôn. Mua vé xong chúng tôi tới cửa mới thấy toàn lính, cảnh sát và mật vụ đứng đầy tại trạm subway Colli Albani, chắc có lẽ vì vụ thảm sát tại Nice ở Pháp vào đêm hôm qua 15/7/2016 , nên bên La Mã đã tăng cuờng an ninh tại các trạm subway.
Tôi vừa buớc nhanh cho kịp trong nhóm , vừa đưa máy lên chụp lẹ một tấm làm kỷ niệm về nguời lính Ý canh gác tại trạm subway .
Subway tại La Mã chạy rất đúng giờ , hình như cứ 2 - 4 phút thì có một chuyến . Nếu so sánh hệ thống subway ở New York City mà tôi đuợc anh Năm dắt đi với hệ thống subway ở châu Âu thì cách châu Âu xây dựng tối tân hơn nhiều . Có một điều hay tại hệ thong subway La Mã nói riêng và hệ thong subway ở châu Âu (những nơi tôi đi qua) , đứng duới này mình cảm thấy không khí mát và dễ thở , chứ không như ở New York với ngột ngạt tối tăm không thở đuợc.
Tôi mới trầm trồ khen trạm subway thì gặp ngay đoàn tàu nguợc chiều tiến vô bị vẽ quầng vẽ táo
Tôi xuống trạm Ottaviano, đây là nơi dẫn vô Toà Thánh Vatican
... Nhưng cũng có đoạn đuợc trải dầu hắc
Chắc có lẽ nơi đây là trung tâm bến tàu xe tại sát biên giới Vatican
Đang tiến gần đến biên giới của Vatican
Đã vào trong phần đất của Vatican . Trời còn sớm , nơi đây vắng vẻ chỉ có lưa thưa vài nguời. khí hậu buổi sáng nơi đây rất mát .
Dọc thành biên giới
Gần tới "cửa" vô
Xem tiếp => Thăm Toà Thánh Vatican (phần 2)
No comments:
Post a Comment