Bên trong lữ quán có quầy bán hamburger McDonald tân tiến. Tôi đứng ngớ ngẩn nhìn mấy cái máy order bánh nước hồi lâu vì không biết đọc tiếng Pháp với lại cũng hông cần ... ăn :) . Tôi chụp vội bô hình rồi đi tìm washroom
Bên ngoài lữ quán , dân châu Âu chạy xe điện khá nhiều , nên ở trạm xăng, hay lữ quán lớn họ đều lắp đặt nơi xạc pin cho xe
Tôi cũng chạy xe điện , nhưng không bao giờ xạc điện chỉ cần châm dầu (diezel) . Dầu bên châu Âu rẻ hơn xăng nhiều , còn bên Hoa Kỳ thì ngược lại .
Chạy xe điện bực mình lắm lận, khi mình chạy thì không sao , chứ nếu mình ngừng là chiếc xe cứ run thốc lên cầm cập rồi tắt ngúm , muốn đi tiếp thì phải vặn chìa khóa lên . Cái vụ xe điện này bực nhất là khi lái xe trong thành phố gặp đèn đỏ tùm lum, thì mình phải vặn chìa khóa từng ấy lần . Lúc đầu tôi hông biết cái chứng mắc phong của xe này nên cứ lo lắng ... chắc là mình đường dài nên xe lột dên chăng ... nhưng rồi đâu cũng vào đó
bên ngoài lữ quán có một sculpture Con rồng đang phun lửa , trông hay hay
Càng về gần biên giới Pháp - Tây Ban Nha theo ngã Marseille , đất đai của Pháp hoang vu , khô cằn dần , ít dân ở . Lái xe đi khoảng 15 - 20 phút mới thấy được 1 - 2 căn nhà để làm rượu hay gì đó . Cảnh buồn thiu
Chẳng hiểu sao nơi ít dân mà tuyến đường xe lửa (tôi đoán thế) bị vẽ quầng vẽ táo (nếu ở Hoa Kỳ thì tôi sẽ nghĩ mình đang đi vào khu dân da đen )
Đi tới đoạn này xe phải ôm cua rất gấp bỗng dưng gió chướng nổi lên ầm ầm như muốn cuốn lấy chiếc xe , thảo nào người ta để bảng báo tin
Tôi băng ngang qua nơi đây toàn là đá sỏi , trông khô cằn (vẫn còn thuộc về Pháp ) . Trông lên ngọn đồi trước mặt có tấm thành nhìn vẻ cổ kính , tôi chụp vội
Tấm này rõ hơn. Bạn thấy không , đất nơi đây thì làm sao mà trồng trọt chăn nuôi được , thảo nào không thấy dân
Nơi đây bắt đầu xuất hiện những hãng xưởng xây cất giống bên Hoa Kỳ , chắc là gần tới Tây Ban Nha rồi , vì Hoa Kỳ bỏ vốn làm ăn với Spain rất nhiều nên chắc là cách xây dựng phải theo kiểu Hoa Kỳ
No comments:
Post a Comment