Saturday, February 11, 2017

Tâm tư ngày tháng cũ - Tiết lạnh cuối tháng ba 3.31.2015

... Vẫn biết nơi tôi sống, tuyết rơi giữa tháng tư là chuyện thường , vậy mà năm nay mới cuối tháng 3 , trong tôi cứ ngỡ là trời ấm hơn , nhưng không, thời tiết vẫn lạnh như cuối tháng 12 ... Buồn quá ...

... Hôm rồi về thăm nhà , Ba để mấy hạt giống bầu bí, gì gì nữa đó . Ba nhắn người ta: Nhờ gieo giùm , tháng 6 Ba về Ba sẽ trồng ... Tôi thấy vậy sợ phiền người ta, nên tôi đã mang về nhà . Đợi khi nào trời hẳn ấm rồi tôi sẽ mang trồng cho Ba ... Trời kiểu nà chưa chắc đến cuối tháng tư đã gieo hạt được cho Ba ...

... Hôm nay 3.31.2015 , trời cuối tha'ng mà tuyết rơi cả ngày ... Đang viết nửa chừng, tôi đứng lên , lại gần bên cửa sổ ngắm ánh đèn vàng về đêm , những bông tuyết lớn vẫn rơi đều ... Nếu trời đang là mùa đông , tôi đi giữa tuyết rơi, hay lội trên những tảng đá tuyết , tôi không thấy lạnh . Vậy mà hôm nay đi bộ từ ngoài xe vô phòng làm việc , và chiều ra về . Ôi sao mà tê tái rùng mình , cái lạnh buốt xương vẫn không chịu buông nơi đây ... 

... Cánh tay phải của tôi còn tím bầm từ nửa bàn tay lên nửa khuỷu tay ... Cả thân ê ẩm , chỉ ho nhẹ một chút cũng đau nguyên vùng lưng , nấu xoong cơm chỉ có 1 lon gạo mà cánh tay đỡ cũng không nổi ... Bữa nay , tan máu bầm một chút , tôi lại vu vơ ... 

Một đợt tuyết rớt cách đây vài ngày đã làm sập phần nhà phụ , người ta đã tới dọn dẹp sạch sẽ . HÌnh chụp chiều nay 3.31.2015 lúc 6:30 chiều, tuyết đang rơi 


Tấm này chụp tháng 1.19.2015


Ảnh này chụp vào tháng 2.03.2012 lúc 3 giờ chiều . Ngày ấy tôi vu vơ vài chữ 
... Hôm nay về sớm , trời xanh cao , không khí thật mát như gió xuân đưa về , từng đàn chim tung cánh trên những cành cây cao ... Hai vầng nhật nguyệt đang treo trên không trung ... Cảnh vật đáng yêu quá...


... Tôi thường chụp hình vu vơ trong xóm và con phố nhỏ của tôi . Cảnh vật từ khi tôi làm dân nơi quê mùa thanh tịnh này cho đến hôm nay , thật nhiều thay đổi ... Xem lại hình ảnh cảnh vật xưa mới thấy đất trời đã đổi thay nhiều ...

... Về chốn cũ, tôi đi tìm tấm hình trên, nét chữ xưa của anh Dzàng (HoangVan) gợi nhớ một thời về khuya của tôi . Có khi nào đêm khuya vắng vẻ , anh chạnh lòng nhớ, anh khẽ lấy chiếc mũ lưỡi trai, khoác chiếc áo gió , nhẹ nhàng dạo phố . Chắc có lẽ anh buồn ...

Cơm hến .. cơm nhà nghèo
Bên ánh đèn leo lét
Cùng em thương nuốt vội
Em yêu có nhớ chăng ?

Quê hương mình xa khuất
Bước chân ta vội vàng
Chén chè đêm sao thỏa
Nỗi lòng anh mênh mang

Khung chợ nghèo oằn oại
Dãy mưa lạnh cơ hàn
Huế buồn sầu da diết
Chia ly mãi Hương Giang

No comments:

Post a Comment